Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu (hay nhất)

Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu (hay nhất)

Hình Ảnh về: Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu (hay nhất)

Video về: Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu (hay nhất)

Wiki về Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu (hay nhất)

Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu (hay nhất) -

Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu

(hay nhất)

Hình Ảnh về: Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu

(hay nhất)

Video về: Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu

(hay nhất)

Wiki về Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu

(hay nhất)

Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu

(hay nhất) –

Tham khảo Lập dàn ý Cảm nhận về nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu, từ đó nắm được các ý chính và cách triển khai các luận điểm để hoàn thành bài viết một cách trọn vẹn nhất. Mời các bạn cùng tham khảo!

Lập dàn ý Cảm nhận về nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu

“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!

Nhớ núi, nhớ chơi vơi

Sài Khao che cho đoàn quân mỏi mệt

Mường Lát hoa về trong đêm “

(Tây Tiến – Quang Dũng)

“Nhớ người yêu ko gì bằng.

Mặt trăng trên đỉnh núi, mặt trời xế chiều.

Nhớ từng bản khói sương

Sớm khuya bếp lửa tiễn ý trung nhân về ”.

(Việt Bắc – Tố Hữu)

I. Giới thiệu:

– Giới thiệu về tác giả và tác phẩm của ông:

Quang Dũng là một nghệ sĩ đa tài, tên tuổi của ông gắn liền với bài thơ “Tây Tiến”. Bài thơ là nỗi nhớ lớn của tác giả về tự nhiên và con người. Bốn câu đầu trình diễn rõ nhất nội dung cũng như cảm hứng thông minh nghệ thuật.

+ Việt Bắc là một bài thơ xuất sắc của Tố Hữu. Cả bài thơ là tình cảm cách mệnh thâm thúy của người cán bộ kháng chiến với chiến khu và những kỉ niệm trong cuộc kháng chiến. Bốn câu thơ trong phần đầu của bài thơ đã phần nào nói lên đạo lí về tình yêu thuỷ chung.

II. Nội dung bài đăng:

1. Nhận xét về hai bài thơ:

* Bài thơ Tây Tiến

“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!…

Mường Lát hoa về trong đêm ”.

– 2 câu thơ đầu: kể tên xúc cảm chủ đạo của cả bài thơ. Đó là nỗi nhớ và nỗi nhớ.

+ Câu thơ đầu có nhịp 2/2/3 vừa ngắt, vừa liền mạch. Quang Dũng lúc nhớ tới sông Mã là thấy ngay nó đã xa vời vợi nên “Ôi Tây Tiến” vừa là tiếng gọi tha thiết, vừa là nỗi nhớ dâng trào, nỗi nhớ da diết. Vì sao lúc nhớ tới Tây Tiến, Quang Dũng lại nhớ tới tên sông Mã? Bởi dọc tuyến đường hành quân của họ, sông Mã như nơi đồng hành, từng chứng kiến ​​bao kỷ niệm, đau thương, mất mát.

+ Câu thơ thứ hai, Quang Dũng muốn nói rõ hơn về nỗi nhớ quê hương, nỗi nhớ núi rừng và cảm giác chơi vơi. Vì địa bàn hoạt động của các chiến binh chủ yếu là đồi núi hiểm trở thành rừng đã ăn sâu vào tâm hồn các chiến sĩ dù ở xa Tây Tiến. Còn “nỗi nhớ” là trạng thái xúc cảm mơ hồ, ko xác định rõ ràng. Đặc trưng là hai từ “chơi vơi” liên kết với từ “thì”, từ “ơi” trong câu văn trên tạo nên một sự hòa quyện của xúc cảm bổi hổi, lan tỏa vô tận. như nỗi nhớ nhung, bâng khuâng, bâng khuâng: “Về quê nhớ bằng hữu”.

+ Cả hai câu thơ đều kết thúc bằng vần “ơi”, “chơi vơi”. Nó vẽ ra một cái gì đó xa vời, như mất mát. Xúc cảm của tác ví thử hụt hẫng, vật vã vì Tây Tiến lúc này chỉ còn là quá khứ. Nỗi nhớ và sự vẫy gọi của tác giả khiến Tây Tiến như được thổi hồn, chuyển tải bao xúc cảm của thi sĩ.

– 2 câu thơ tiếp theo: hình ảnh tự nhiên hùng vĩ.

+ Sài Khao, Mường Lát là những địa danh rất thân thuộc của Tây Bắc góp phần làm nên nỗi nhớ. Hình ảnh Tây Bắc hiện lên trong câu thơ mờ sương và bao nhọc nhằn, gieo neo của đoàn quân như hòa trong sương. Kế bên sự nhọc nhằn, pha chút thơ, có vẻ huyền diệu nhưng có thật:

“Mường Lát hoa về trong đêm”.

+ Câu thơ rất lạ mắt, “hoa tới” hơn là hoa nở, “đêm hơi” hơn là sương đêm. Bởi từ xa, đoàn quân Tây tiến lên Mường Lát mang theo đuốc như dòng sông hoa lung linh, ẩn hiện trong màn đêm mù sương. Đọc tới đây, sự “mỏi mệt” của đoàn quân dường như tan biến. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ đều đều, nhẹ nhõm, vờn như sương, như hoa, như hồn người. Kế bên sự khắc nghiệt của núi rừng, nguy hiểm của chiến tranh là những phút chốc người lính thả hồn mình đầy lãng mạn. Đó cũng là chất thơ toát lên từ hiện thực chiến tranh, rất tiêu biểu cho hồn thơ tài hoa của Quang Dũng.

* Bài thơ Việt Bắc

“Nhớ cũng giống như nhớ người yêu….

Sáng sớm bếp lửa người thân đi về ”.

– Nỗi thương nhớ da diết của người cán bộ kháng chiến đối với Việt Bắc, trong đó có sự đan xen giữa tình cảm riêng và tình cảm chung.

– Bài thơ là nỗi nhớ người, nhớ cảnh Việt Bắc – mảnh đất gắn bó máu thịt với những người cách mệnh. Ko diễn tả nỗi nhớ một cách cụ thể, Tố Hữu sử dụng hình ảnh so sánh rất lạ mắt “nhớ nhung như nhớ người yêu”. Thi sĩ đã dùng nỗi nhớ trong tình yêu như một thước đo trị giá để giải nghĩa, lý giải tình cảm của người cán bộ đối với nhân dân. Vì vậy, đó ko phải là nỗi nhớ về ý thức, về nghĩa vụ nhưng nhưng là nỗi nhớ của hai trái tim mến thương, của tình cảm tâm thành.

– Câu thơ “Trăng lên đỉnh núi, nắng chiếu lưng” trình diễn hai nửa thời kì của nỗi nhớ: đoạn đầu là thời kì đêm trăng sáng, đoạn hai là thời kì lao động buổi chiều. . Thời kì như chảy ngược, nỗi nhớ cứ từ sắp tới xa. Để rồi tình yêu trở thành nỗi nhớ trong tình cảm gia đình. Cả ko gian núi rừng Việt Bắc được gói gọn trong ko khí gia đình đầm ấm:

“Nhớ từng bản khói sương

Sáng sớm bếp lửa người thân đi về ”.

⇒ Hiện lên trong nỗi nhớ nhưng nhưng Tố Hữu trình diễn là một Việt Bắc thân yêu, đẹp bình dị nhưng nhưng thơ mộng với nhịp sống êm đềm. Hình ảnh “bếp lửa” là một hình ảnh rất gợi. Nó trình diễn tình người Việt Bắc ấm áp, mến thương, đồng thời cũng trình diễn tình cảm tha thiết, đong đầy nhưng nhưng người cán bộ cách mệnh dành cho đồng bào nơi đây mỗi lúc nhớ về. Tình quân dân kết tinh trong ngọn lửa thiêng bất tử đấy.

Xem thêm bài viết hay:  Tổng hợp tranh tô màu Halloween đầy cuốn hút, nổi bật

2. So sánh những điểm giống nhau giữa nỗi nhớ được nhắc tới trong Tây Tiến và Việt Bắc:

* Điểm giống nhau:

+ Tất cả đều trình diễn nỗi nhớ gắn với một vùng đất cụ thể. Nếu “nỗi nhớ chơi vơi” của Quang Dũng gắn liền với địa danh Tây Tiến thì “nỗi nhớ người yêu” của Tố Hữu lại gắn liền với ko gian Việt Bắc.

Tiếng nói thơ giản dị, mộc mạc, súc tích.

* Điểm khác thường:

+ Tây Tiến: sử dụng hàng loạt địa danh để cụ thể hóa nỗi nhớ, sử dụng khôn khéo văn pháp lãng mạn lúc viết về hiện thực. Thể thơ 7 chữ điêu luyện.

+ Việt Bắc: được nhắc tới nhiều ko gian (đầu núi, quê hương, làng quê, bếp lửa), thời kì ko giống nhau (trăng trên đỉnh núi, nắng chiều, đêm sớm), thể thơ lục bát khiến nỗi nhớ da diết đối với con người. thời kì.

* Thúc giục:

– Cả hai bài thơ đều trình diễn nỗi nhớ da diết về một địa danh cụ thể gắn liền với mảnh đất đầy kỉ niệm. Dù là nỗi nhớ da diết hay nỗi nhớ người yêu, chúng ta đều nhìn thấy chiều sâu của nỗi nhớ nhung da diết của hai thi sĩ.

– Họ ko chỉ nhớ về một địa danh cụ thể nhưng nhưng đó còn là nơi cất giấu những kỉ niệm, tình yêu của cuộc kháng chiến, những gieo neo nhưng nhưng họ đã trải qua và hơn thế nữa là tình quân dân thắm thiết.

III. Hoàn thành

Đây là hai câu thơ rực rỡ trong tập thơ trữ tình của thơ ca cách mệnh. Qua cách trình diễn nỗi nhớ riêng của mỗi thi sĩ, chúng ta thấy được phong cách thông minh đặc trưng của họ và chính điều đó đã tạo nên ấn tượng khó phai trong lòng người đọc.

Trên đây là Lập dàn ý Cảm nhận về nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu làm Trường hkmobile.vn Được sưu tầm, mong rằng với nội dung tham khảo này các em có thể phát huy tốt nhất bài văn của mình, chúc các em học tốt môn Ngữ Văn!

Đăng bởi: hkmobile.vn

Phân mục: Văn lớp 12, Ngữ văn 12

[rule_{ruleNumber}]

#Dàn #Cảm #nhận #nỗi #nhớ #Qua #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #và #Việt #Bắc #của #Tố #Hữu #hay #nhất

[rule_3_plain]

#Dàn #Cảm #nhận #nỗi #nhớ #Qua #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #và #Việt #Bắc #của #Tố #Hữu #hay #nhất

Tham khảo Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu, qua đó nắm được những ý chính và cách triển khai các luận điểm nhằm hoàn thiện bài viết một cách hoàn chỉnh nhất. Mời các bạn cùng tham khảo!

Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu
“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi”
(Tây Tiến – Quang Dũng)

“Nhớ gì như nhớ người yêu
Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương
Nhớ từng bản khói cùng sương
Sớm khuya bếp lửa ý trung nhân đi về”
(Việt Bắc – Tố Hữu)
 
I. Mở bài:
– Giới thiệu vài nét về tá giả và tác phẩm:
+ Quang Dũng là một nghệ sĩ đa tài, tên tuổi của ông gắn liền với thi phẩm “Tây Tiến”. Bài thơ là nỗi nhớ lớn của tác giả về tự nhiên và con người. Bốn câu đầu trình diễn rõ nhất nội dung cũng như cảm hứng thông minh nghệ thuật.
+ Việt Bắc là bài thơ xuất sắc của Tố Hữu. Cả bài thơ là tình cảm cách mệnh sâu nặng của những người cán bộ kháng chiến với chiến khu và những kỉ niệm kháng chiến. Bốn câu thơ nằm ở phần I của bài thơ phần nào trình diễn được đạo lí ân tình thuỷ chung đó.
II. Thân bài:
1. Cảm nhận về hai đoạn thơ:
* Đoạn thơ bài Tây Tiến
“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!…..
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.”
– 2 câu thơ đầu: gọi tên cho xúc cảm chủ đạo của toàn thể thi phẩm. Đó là nỗi nhớ và những hoài niệm.
+ Câu thơ thứ nhất với nhịp 2/2/3, vừa như ngắt quãng, vừa như liền mạch. Lúc Quang Dũng nhớ về sông Mã thì ngay ngay tức tốc lại thấy nó xa rồi nên “Tây Tiến ơi” vừa như một lời gọi thiết tha, lưu luyến vừa như một xúc cảm dâng trào và nỗi nhớ đã nổi hình, nổi khối. Vì sao lúc nhớ về Tây Tiến, Quang Dũng lại gọi tên sông Mã? Vì dọc tuyến đường hành quân của họ, dòng sông Mã như một địa danh đồng hành, từng chứng kiến bao kỉ niệm, đau thương, mất mát.
+ Câu thơ thứ hai, Quang Dúng muốn nói rõ hơn về nỗi nhớ của mình, nỗi nhớ rừng núi và mang xúc cảm chơi vơi. Vì địa bàn hoạt động của người chiến binh chủ yếu là núi rừng hiểm trở thành hình ảnh núi, rừng đã ăn sâu vào tâm tưởng những người chiến binh cho dù đã xa Tây Tiến. Còn nỗi “nhớ chơi vơi”, đó là trạng thái xúc cảm mung lung, ko định hình rõ rệt. Nhất là hai chữ “chơi vơi” đấy phối hợp với chữ “rồi”, “chữ “ơi” ở câu trên tạo nên một thứ hòa âm của nỗi niềm thao thức, nó cứ lan tỏa mênh mông. Những tình cảm này cũng từng được ông cha ta nói tới trong ca dao như là nỗi nhớ chơi vơi, sự bâng khuâng, xao xuyến: “Ra về nhớ bạn chơi vơi”.
+ Cả hai câu thơ cùng kết lại trong vần “ơi”, “chơi vơi”. Nó vẽ lên điều gì đó như xa xôi, như mất mát. Xúc cảm của tác ví thử hụt hẫng, chới với vì Tây Tiến lúc này chỉ là quá khứ. Từ nỗi nhớ và tiếng vẫy gọi của tác giả làm cho Tây Tiến như một sinh thể có hồn, đang chuyển tải xúc cảm của thi sĩ.
– 2 câu thơ tiếp theo: hình ảnh tự nhiên hùng vĩ.
+ Sài Khao, Mường Lát là những địa danh rất thân thuộc của Tây Bắc góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc hiện lên trong câu thơ mịt mù và cả mỏi mệt, gian lao của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gieo neo lại pha một tẹo rất thơ, có vẻ như huyền hoặc nhưng nhưng có thật:
“Mường Lát hoa về trong đêm hơi.”
+ Câu thơ rất lạ mắt, “hoa về” chứ ko phải là hoa nở, “đêm hơi” chứ ko phải là đêm sương. Vì nhìn từ xa, đoàn quân Tây Thực hiện quân về Mường Lát mang theo những ngọn đuốc giống như một dòng sông hoa lung linh, ẩn hiện trong đêm sương mờ ảo. Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như tan biến. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người. Kế bên cái khắc nghiệt của núi rừng, nguy hiểm của chiến tranh là những phút chốc người lính thả hồn đầy lãng mạn. Đó cũng là chất thơ toát lên từ hiện thực trận đánh, rất đặc trưng cho hồn thơ tài hoa của Quang Dũng.
* Đoạn thơ bài Việt Bắc
“Nhớ gì như nhớ người yêu…..
Sớm khuya bếp lửa ý trung nhân đi về.”
– Nỗi nhớ đượm đà, sâu nặng của người cán bộ kháng chiến dành cho Việt Bắc, trong đó chan hòa tình nghĩa riêng chung.
– Đoạn thơ là nỗi nhớ người, nhớ cảnh Việt Bắc – mảnh đất gắn bó máu thịt với người cách mệnh. Ko phải trình diễn một cách cụ thể nỗi nhớ, Tố Hữu sử dụng hình ảnh so sánh hết sức lạ mắt “nhớ gì như nhớ người yêu”. Thi sĩ đã lấy nỗi nhớ trong tình yêu làm thước đo trị giá để giải nghĩa, lí giải cho tình cảm cán bộ đối với nhân dân. Vì thế, đó ko phải là nỗi nhớ của ý thức, của nghĩa vụ nhưng nhưng là nỗi nhớ của hai trái tim yêu, của tình cảm tâm thành.
– Câu thơ “Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương” trình diễn hai nửa thời kì của nỗi nhớ: vế đầu là thời kì đêm trăng, vế sau là thời kì buổi chiều lao động. Thời kì như chảy ngược, nỗi nhớ đi từ sắp tới xa. Để rồi tình yêu như chuyển thành nỗi nhớ trong tình cảm gia đình. Toàn ko gian núi rừng Việt Bắc được gói gọn trong ko khí gia đình ấm áp tình thương:
“Nhớ từng bản khói cùng sương
Sớm khuya bếp lửa ý trung nhân đi về.”
⇒ Hiện lên trong nỗi nhớ nhưng nhưng Tố Hữu trình diễn là một Việt Bắc thân yêu, đẹp bình dị nhưng nhưng thơ mộng với nhịp sống êm đềm. Hình ảnh “bếp lửa” là một hình ảnh nhiều sức gợi. Nó cho thấy con người Việt Bắc ấm áp, giàu mến thương đồng thời trình diễn tình cảm chứa chan, nồng nàn nhưng nhưng người cán bộ cách mệnh dành cho con người nơi đây mỗi lúc nhớ về. Tình cảm quân dân kết tinh trong ngọn lửa thiêng liêng bất tử đấy.
2. So sánh sự tương đồng giữa nỗi nhớ được nhắc tới trong Tây Tiến và Việt Bắc:
* Điểm giống nhau:
+ Đều trình diễn nỗi nhớ gắn với một vùng đất cụ thể. Nếu như nỗi “nhớ chơi vơi” của Quang Dũng gắn với địa danh Tây Tiến thì nỗi “nhớ người yêu” của Tố Hữu gắn chặt với ko gian Việt Bắc.
+ Tiếng nói thơ giản dị, mộc mạc, đầy ý nghĩa.
* Điểm ko giống nhau:
+ Tây Tiến: sử dụng một loạt các tên địa danh để cụ thể hóa nỗi nhớ, sử dụng khôn khéo văn pháp lãng mạn lúc viết về hiện thực. Thể thơ 7 chữ điêu luyện.
+ Việt Bắc: nêu rất nhiều ko gian (đầu núi, lưng nương, bản, bếp lửa), thời kì ko giống nhau (trăng lên đầu núi, nắng chiều, sớm khuya), thể thơ lục bát làm cho nỗi nhớ đậm chất dân gian.
* Giám định:
– Hai đoạn thơ đều diễn tả những nỗi nhớ rất sâu đậm về một địa danh cụ thể gắn với một vùng đất chứa chan kỉ niệm. Dù là nỗi nhớ chơi vơi hay nỗi nhớ người yêu thì chúng ta đều nhận thấy mức độ sâu nặng trong tình cảm thương nhớ của hai thi sĩ.
– Họ ko chỉ nhớ về một nơi cụ thể nhưng nhưng đó còn là nơi cất giấu những kỉ niệm, những ân tình kháng chiến, những gieo neo đã từng trải qua và hơn thế nữa còn là tình cảm quân dân gắn bó.
III. Kết bài
     Đây là hai đoạn thơ rực rỡ trong bài thơ trữ tình của nền thi ca cách mệnh. Thông qua cách trình diễn nỗi nhớ rất riêng lẻ của từng thi sĩ, chúng ta thấy được phong cách thông minh đặc trưng của họ và điều đó tạo nên dấu ấn lâu bền trong lòng người đọc.
Trên đây là Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu do hkmobile.vn sưu tầm được, mong rằng với nội dung tham khảo này các em có thể triển khai bài văn của mình tốt nhất, chúc các em học tốt môn Văn!
Đăng bởi: hkmobile.vn
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12

Xem thêm bài viết hay:  Top 7 quán cafe có chỗ chơi cho bé ở Hà Nội view rộng đẹp, bé thích mê

#Dàn #Cảm #nhận #nỗi #nhớ #Qua #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #và #Việt #Bắc #của #Tố #Hữu #hay #nhất

[rule_2_plain]

#Dàn #Cảm #nhận #nỗi #nhớ #Qua #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #và #Việt #Bắc #của #Tố #Hữu #hay #nhất

[rule_2_plain]

#Dàn #Cảm #nhận #nỗi #nhớ #Qua #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #và #Việt #Bắc #của #Tố #Hữu #hay #nhất

[rule_3_plain]

#Dàn #Cảm #nhận #nỗi #nhớ #Qua #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #và #Việt #Bắc #của #Tố #Hữu #hay #nhất

Tham khảo Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu, qua đó nắm được những ý chính và cách triển khai các luận điểm nhằm hoàn thiện bài viết một cách hoàn chỉnh nhất. Mời các bạn cùng tham khảo!

Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu
“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi”
(Tây Tiến – Quang Dũng)

“Nhớ gì như nhớ người yêu
Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương
Nhớ từng bản khói cùng sương
Sớm khuya bếp lửa ý trung nhân đi về”
(Việt Bắc – Tố Hữu)
 
I. Mở bài:
– Giới thiệu vài nét về tá giả và tác phẩm:
+ Quang Dũng là một nghệ sĩ đa tài, tên tuổi của ông gắn liền với thi phẩm “Tây Tiến”. Bài thơ là nỗi nhớ lớn của tác giả về tự nhiên và con người. Bốn câu đầu trình diễn rõ nhất nội dung cũng như cảm hứng thông minh nghệ thuật.
+ Việt Bắc là bài thơ xuất sắc của Tố Hữu. Cả bài thơ là tình cảm cách mệnh sâu nặng của những người cán bộ kháng chiến với chiến khu và những kỉ niệm kháng chiến. Bốn câu thơ nằm ở phần I của bài thơ phần nào trình diễn được đạo lí ân tình thuỷ chung đó.
II. Thân bài:
1. Cảm nhận về hai đoạn thơ:
* Đoạn thơ bài Tây Tiến
“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!…..
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.”
– 2 câu thơ đầu: gọi tên cho xúc cảm chủ đạo của toàn thể thi phẩm. Đó là nỗi nhớ và những hoài niệm.
+ Câu thơ thứ nhất với nhịp 2/2/3, vừa như ngắt quãng, vừa như liền mạch. Lúc Quang Dũng nhớ về sông Mã thì ngay ngay tức tốc lại thấy nó xa rồi nên “Tây Tiến ơi” vừa như một lời gọi thiết tha, lưu luyến vừa như một xúc cảm dâng trào và nỗi nhớ đã nổi hình, nổi khối. Vì sao lúc nhớ về Tây Tiến, Quang Dũng lại gọi tên sông Mã? Vì dọc tuyến đường hành quân của họ, dòng sông Mã như một địa danh đồng hành, từng chứng kiến bao kỉ niệm, đau thương, mất mát.
+ Câu thơ thứ hai, Quang Dúng muốn nói rõ hơn về nỗi nhớ của mình, nỗi nhớ rừng núi và mang xúc cảm chơi vơi. Vì địa bàn hoạt động của người chiến binh chủ yếu là núi rừng hiểm trở thành hình ảnh núi, rừng đã ăn sâu vào tâm tưởng những người chiến binh cho dù đã xa Tây Tiến. Còn nỗi “nhớ chơi vơi”, đó là trạng thái xúc cảm mung lung, ko định hình rõ rệt. Nhất là hai chữ “chơi vơi” đấy phối hợp với chữ “rồi”, “chữ “ơi” ở câu trên tạo nên một thứ hòa âm của nỗi niềm thao thức, nó cứ lan tỏa mênh mông. Những tình cảm này cũng từng được ông cha ta nói tới trong ca dao như là nỗi nhớ chơi vơi, sự bâng khuâng, xao xuyến: “Ra về nhớ bạn chơi vơi”.
+ Cả hai câu thơ cùng kết lại trong vần “ơi”, “chơi vơi”. Nó vẽ lên điều gì đó như xa xôi, như mất mát. Xúc cảm của tác ví thử hụt hẫng, chới với vì Tây Tiến lúc này chỉ là quá khứ. Từ nỗi nhớ và tiếng vẫy gọi của tác giả làm cho Tây Tiến như một sinh thể có hồn, đang chuyển tải xúc cảm của thi sĩ.
– 2 câu thơ tiếp theo: hình ảnh tự nhiên hùng vĩ.
+ Sài Khao, Mường Lát là những địa danh rất thân thuộc của Tây Bắc góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc hiện lên trong câu thơ mịt mù và cả mỏi mệt, gian lao của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gieo neo lại pha một tẹo rất thơ, có vẻ như huyền hoặc nhưng nhưng có thật:
“Mường Lát hoa về trong đêm hơi.”
+ Câu thơ rất lạ mắt, “hoa về” chứ ko phải là hoa nở, “đêm hơi” chứ ko phải là đêm sương. Vì nhìn từ xa, đoàn quân Tây Thực hiện quân về Mường Lát mang theo những ngọn đuốc giống như một dòng sông hoa lung linh, ẩn hiện trong đêm sương mờ ảo. Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như tan biến. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người. Kế bên cái khắc nghiệt của núi rừng, nguy hiểm của chiến tranh là những phút chốc người lính thả hồn đầy lãng mạn. Đó cũng là chất thơ toát lên từ hiện thực trận đánh, rất đặc trưng cho hồn thơ tài hoa của Quang Dũng.
* Đoạn thơ bài Việt Bắc
“Nhớ gì như nhớ người yêu…..
Sớm khuya bếp lửa ý trung nhân đi về.”
– Nỗi nhớ đượm đà, sâu nặng của người cán bộ kháng chiến dành cho Việt Bắc, trong đó chan hòa tình nghĩa riêng chung.
– Đoạn thơ là nỗi nhớ người, nhớ cảnh Việt Bắc – mảnh đất gắn bó máu thịt với người cách mệnh. Ko phải trình diễn một cách cụ thể nỗi nhớ, Tố Hữu sử dụng hình ảnh so sánh hết sức lạ mắt “nhớ gì như nhớ người yêu”. Thi sĩ đã lấy nỗi nhớ trong tình yêu làm thước đo trị giá để giải nghĩa, lí giải cho tình cảm cán bộ đối với nhân dân. Vì thế, đó ko phải là nỗi nhớ của ý thức, của nghĩa vụ nhưng nhưng là nỗi nhớ của hai trái tim yêu, của tình cảm tâm thành.
– Câu thơ “Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương” trình diễn hai nửa thời kì của nỗi nhớ: vế đầu là thời kì đêm trăng, vế sau là thời kì buổi chiều lao động. Thời kì như chảy ngược, nỗi nhớ đi từ sắp tới xa. Để rồi tình yêu như chuyển thành nỗi nhớ trong tình cảm gia đình. Toàn ko gian núi rừng Việt Bắc được gói gọn trong ko khí gia đình ấm áp tình thương:
“Nhớ từng bản khói cùng sương
Sớm khuya bếp lửa ý trung nhân đi về.”
⇒ Hiện lên trong nỗi nhớ nhưng nhưng Tố Hữu trình diễn là một Việt Bắc thân yêu, đẹp bình dị nhưng nhưng thơ mộng với nhịp sống êm đềm. Hình ảnh “bếp lửa” là một hình ảnh nhiều sức gợi. Nó cho thấy con người Việt Bắc ấm áp, giàu mến thương đồng thời trình diễn tình cảm chứa chan, nồng nàn nhưng nhưng người cán bộ cách mệnh dành cho con người nơi đây mỗi lúc nhớ về. Tình cảm quân dân kết tinh trong ngọn lửa thiêng liêng bất tử đấy.
2. So sánh sự tương đồng giữa nỗi nhớ được nhắc tới trong Tây Tiến và Việt Bắc:
* Điểm giống nhau:
+ Đều trình diễn nỗi nhớ gắn với một vùng đất cụ thể. Nếu như nỗi “nhớ chơi vơi” của Quang Dũng gắn với địa danh Tây Tiến thì nỗi “nhớ người yêu” của Tố Hữu gắn chặt với ko gian Việt Bắc.
+ Tiếng nói thơ giản dị, mộc mạc, đầy ý nghĩa.
* Điểm ko giống nhau:
+ Tây Tiến: sử dụng một loạt các tên địa danh để cụ thể hóa nỗi nhớ, sử dụng khôn khéo văn pháp lãng mạn lúc viết về hiện thực. Thể thơ 7 chữ điêu luyện.
+ Việt Bắc: nêu rất nhiều ko gian (đầu núi, lưng nương, bản, bếp lửa), thời kì ko giống nhau (trăng lên đầu núi, nắng chiều, sớm khuya), thể thơ lục bát làm cho nỗi nhớ đậm chất dân gian.
* Giám định:
– Hai đoạn thơ đều diễn tả những nỗi nhớ rất sâu đậm về một địa danh cụ thể gắn với một vùng đất chứa chan kỉ niệm. Dù là nỗi nhớ chơi vơi hay nỗi nhớ người yêu thì chúng ta đều nhận thấy mức độ sâu nặng trong tình cảm thương nhớ của hai thi sĩ.
– Họ ko chỉ nhớ về một nơi cụ thể nhưng nhưng đó còn là nơi cất giấu những kỉ niệm, những ân tình kháng chiến, những gieo neo đã từng trải qua và hơn thế nữa còn là tình cảm quân dân gắn bó.
III. Kết bài
     Đây là hai đoạn thơ rực rỡ trong bài thơ trữ tình của nền thi ca cách mệnh. Thông qua cách trình diễn nỗi nhớ rất riêng lẻ của từng thi sĩ, chúng ta thấy được phong cách thông minh đặc trưng của họ và điều đó tạo nên dấu ấn lâu bền trong lòng người đọc.
Trên đây là Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu do hkmobile.vn sưu tầm được, mong rằng với nội dung tham khảo này các em có thể triển khai bài văn của mình tốt nhất, chúc các em học tốt môn Văn!
Đăng bởi: hkmobile.vn
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12

Xem thêm bài viết hay:  15 địa chỉ quán ăn ngon Đà Lạt, hương vị khó quên không nên bỏ lỡ

[rule_{ruleNumber}]

#Dàn #Cảm #nhận #nỗi #nhớ #Qua #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #và #Việt #Bắc #của #Tố #Hữu #hay #nhất

[rule_3_plain]

#Dàn #Cảm #nhận #nỗi #nhớ #Qua #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #và #Việt #Bắc #của #Tố #Hữu #hay #nhất

[rule_1_plain]

#Dàn #Cảm #nhận #nỗi #nhớ #Qua #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #và #Việt #Bắc #của #Tố #Hữu #hay #nhất

[rule_2_plain]

#Dàn #Cảm #nhận #nỗi #nhớ #Qua #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #và #Việt #Bắc #của #Tố #Hữu #hay #nhất

[rule_2_plain]

#Dàn #Cảm #nhận #nỗi #nhớ #Qua #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #và #Việt #Bắc #của #Tố #Hữu #hay #nhất

[rule_3_plain]

#Dàn #Cảm #nhận #nỗi #nhớ #Qua #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #và #Việt #Bắc #của #Tố #Hữu #hay #nhất

[rule_1_plain]

Bạn thấy bài viết Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu (hay nhất) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu (hay nhất) bên dưới để hkmobile.vn Nghĩacó thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: hkmobile.vn của hkmobile.vn
Nhớ để nguồn: Dàn ý Cảm nhận nỗi nhớ Qua bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và Việt Bắc của Tố Hữu (hay nhất)

Viết một bình luận