Những vần thơ về quê hương đã theo năm tháng tuổi thơ đi vào tâm hồn mỗi người. Bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân Đó là một trong những khoảng thời kì ngọt ngào và dịu dàng cho những kỷ niệm cũ. Những gì thân thiện, bình dị và tha thiết nhất qua tiếng ngâm thơ của bà, lời ru của mẹ – đó chính là quê hương. Hãy Trung Tâm Du Học Nhân Đức cảm nhận và phân tích bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân qua bài viết dưới đây.
Bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân – tác giả và tác phẩm
Trước lúc phân tích bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân, chúng ta cùng tìm hiểu những thông tin cơ bản về tác giả, tác phẩm.
Về tác giả Đỗ Trung Quân
- Thi sĩ Đỗ Trung Quân sinh ngày 19 tháng 1 năm 1955 là một thi sĩ Việt Nam. Nhiều bài thơ của ông đã được phổ nhạc và được nhiều người thích thú như Quê hương, Phượng hồng…
- Năm 1979, anh tham gia phong trào Thanh niên xung phong và mở màn sáng tác. Một số bài thơ do ông sáng tác đã trở thành nổi tiếng như Hương tràm (1978).
- Một số bài thơ tiêu biểu và nổi tiếng của ông: Hương tràm (1978), Một tí tình đầu (1984), Bài học trước tiên cho trẻ em (1986), Bài mưa, Hoa bên bếp lửa…
Giới thiệu bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân
- Bài thơ Vùng nông thôn Nó được đăng lần trước tiên vào năm 1986 với tên gọi Những bài học trước tiên cho trẻ em.
- Đầu những năm 1990, bài thơ này được phổ nhạc và trở thành nổi tiếng, được nhiều người thích thú.
Phân tích bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân
Để hiểu hơn về bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân, chúng ta hãy cùng tìm hiểu, phân tích và cảm nhận qua từng khổ thơ.
Lời giới thiệu trong bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân
“Quê hương là gì mẹ ơi.
Cô giáo dạy để yêu?
Quê hương là gì mẹ ơi.
Người nào đi xa nhớ nhiều hơn? “
Những bài đồng dao đơn giản và nhẹ nhõm nghe thật đáng yêu. Một câu mến thương từ nhỏ nhưng lòng trĩu nặng. Quê hương là gì? Đó là những hoài niệm, những điều bình dị nhưng người nào đi xa cũng sẽ nhớ nhiều. Hai câu hỏi tu từ kết thúc câu văn nhẹ nhõm, thắm thiết như lời mở đầu cho những câu thơ sau.
Quê hương qua hai khổ thơ tiếp theo
“Quê hương là chùm khế ngọt” – chùm khế nhỏ, ngọt ngào, êm dịu, món quà quê thanh đạm, dân dã, bình dị nhưng sao cứ day dứt, ám ảnh? Có nhẽ vị ngọt của khế làm mát lòng ta, khế ngọt mang hương vị của những câu chuyện cổ tích, là dư vị thân thiết của tình cảm con người.
Đó là quê hương, nơi chôn nhau cắt rốn, nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi có những người thân yêu, nơi ta đã đi qua tuổi thơ với trục đường tới trường rợp bóng bướm vàng.
“Quê hương là chùm khế ngọt.
Hãy để tôi trèo và hái mỗi ngày
Quê hương là trục đường tới trường
Tôi trở lại đầy bướm vàng đang bay “
Hình ảnh con bướm vàng cũng là một hình ảnh làng quê chân thực và lạ mắt chưa từng thấy ở thị thành. Thi sĩ Giang Nam nhớ về tuổi thơ “Có những hôm trốn học đuổi bướm bên cầu ao – Mẹ bắt ko roi nhưng khóc”, thi sĩ Huy Cận nhớ lại “Một buổi chiều ko biết tự bao giờ – Như buổi trưa. ánh sáng trong ca dao – Có chim cu gáy, có bướm vàng ”.
Và thần đồng thi sĩ Trần Đăng Khoa đã viết bài thơ đầu tay Con bướm vàng. Trong bài thơ Quê hương trên đây, hình ảnh trục đường tới trường “đầy bướm vàng bay” đẹp như mơ, đẹp như trong truyện cổ tích.
“Quê hương là cánh diều
Tuổi thơ của tôi đã bị đánh rơi trên cánh đồng
Quê hương là con thuyền nhỏ
Đánh thức các nước ven sông hòa bình “
Quê hương hiện lên với nét bình dị như cánh diều chao liệng trên bầu trời tuổi thơ. Quê hương còn là những cánh đồng lúa chín thơm, con thuyền nhỏ lững lờ trôi trên dòng sông thơ mộng. Những hình ảnh được thi sĩ sử dụng giản dị nhưng vô cùng tinh tế.
Quê hương qua ba khổ thơ cuối
“Quê hương là cây cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá
Là mùi hương của hoa cỏ đồng nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè ”
Hình ảnh quê hương đẹp lung linh, trọn vẹn, thiêng liêng qua những kỉ niệm giản dị, ngọt ngào với cây cầu tre nhỏ, chiếc nón lá mẹ đội, hoa cỏ đồng ruộng và những đêm hè ngủ yên.
“Quê hương là bông bí vàng
Đó là một bông hồng tím trong hàng rào
Có phải cây dâm bụt đỏ ko?
Màu sen trắng tinh khôi
Quê hương đối với mỗi người chỉ là một
Giống như một người mẹ
Nếu người nào ko nhớ quê hương… .. ”
Những điều thân thuộc, những kỉ niệm khó phai mờ, bình dị chính là quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người. Bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân cũng đẹp như bông bí vàng, khóm cói, cánh hoa râm bụt và bông sen trắng tinh khôi.
Ba câu thơ kết thúc như một lời nhắc nhở nhẹ nhõm – một hình ảnh so sánh mang ý nghĩa thâm thúy. Quê hương được so sánh với mẹ vì đó là nơi chúng ta sinh ra, lớn lên và lớn lên, giống như người mẹ đã nuôi nấng chúng ta nên người. Vì vậy, nếu người nào ko yêu quê hương, ko nhớ quê hương thì ko thể trở thành người tốt. Bài thơ nhắc nhở mỗi chúng ta hãy luôn sống và làm việc có ích, yêu quê hương non sông, vì quê hương là mẹ, quê hương là vì “Lúc ta ở chỉ là nơi ta ở – Lúc ta đi, đất đã hóa hồn ”(thi sĩ Chế Lan Viên).
Dù có đi đâu thì hơi thở quê hương vẫn ở bên, để tâm hồn ta luôn có một góc nhỏ bình yên. Lúc chúng ta trưởng thành, chúng ta rời xa, chen lấn và lang thang trên đường đời. Bao nhiêu mỏi mệt, bao nhiêu ăn năn, hờn giận, tôi vẫn cố chịu đựng, để rồi lúc trở về nhìn rặng tre đầu làng, con đê trước sông và nhìn thấy mái nhà thân quen đâu đó trong xóm, tôi lại vỡ òa. thành những giọt nước mắt, những giọt nước mắt vỡ òa vì để giấu đi tất cả những tiếc nuối, buồn tủi, những tiếng khóc vật vờ trong niềm hạnh phúc vô bờ bến. Ồ ! Sao yêu nhiều thế!
Trở về quê hương, như trở về với ký ức, như trở về với thực chất con người trong sáng, quê hương cho ta sự bình yên, yên ắng, giản dị, trong sạch. Tôi thích điên cuồng muốn ôm lấy quê hương, hôn, và yêu. Tôi như muốn chạm vào mọi thứ, rồi hét lên: “Quê hương của tôi! Anh về rồi “Em chỉ muốn xem hết, gom hết mến thương cất vào trái tim, để nó sống chết cùng em. Có tương tự chúng ta mới ko còn lẻ loi, ko còn nhớ nhung.
Mọi thứ ở đây đều có một vong linh riêng lẻ. Tâm hồn đó sẽ ko bao giờ thay đổi. Tất cả những tâm hồn đó đã sẵn sàng chào đón tôi trở lại với vòng tay rộng mở. Đống rơm này, cây đa già này, mùi ẩm thấp của đồng quê này … Tất cả đều vây quanh tôi, nói chuyện với tôi, hơn hết, họ đã giúp tôi chữa lành mọi vết thương lòng.
Với tôi, quê hương luôn gắn liền với vòng tay bà, vòng tay mẹ, những nụ hôn, những giọt nước mắt. Quê hương thơm như canh cà, tròn như quả cà, xanh như màu rau muống luộc. Ko phải vì tôi chưa bao giờ ăn những thứ đó, nhưng là hiện giờ, nó rất ngon !. Quê hương rực rỡ, mộc mạc trong những câu chuyện vui của làng quê mỗi tối trăng, là nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ. Tôi muốn yêu, yêu mọi thứ về mảnh đất này.
Quê hương là thứ buộc phải, như một phép màu khiến ta phải ra đi, tiến một bước nhưng lại muốn lùi hai bước. Đành phải ra bến xe nhưng chạy ra sông ngồi một lúc, nhìn dòng bạc nhấp nhánh mù mịt lúc mặt trời chiếu xuống. Quê hương là quê hương!
Cảm nhận về bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân
Trong bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân, thi sĩ đã sử dụng giải pháp lặp từ, lặp cấu trúc ngữ pháp của câu, văn pháp liệt kê và cấu trúc rất lạ mắt của bài thơ. Quang cảnh làng quê trên mọi miền non sông Việt Nam hiện lên thật thân thiết, bình dị nhưng xúc động.
Những cặp câu thơ dần xuất hiện như những thước phim quay chậm, cảnh gần, viễn cảnh, một số mờ đi, một số lớn và một số nhỏ. Nhịp thơ đều đặn, nhịp nhàng, hầu như cả bài thơ chỉ có nhịp 2/4.
Cả ba khổ thơ với các câu thơ đều có nhịp độ, cấu trúc giống nhau nhưng vẫn rất nhẹ nhõm, thanh thoát. Vẻ đẹp của những hình ảnh thơ có làm cho người đọc quên đi hình thức bên ngoài của tiếng nói? Thi sĩ đã biến điều ko thể thành có thể, được độc giả đón nhận nồng nhiệt với một sự đồng cảm rất tự nhiên.
Quê hương là một khái niệm trừu tượng, thi sĩ đã cụ thể hóa nó bằng những hình ảnh sinh động. Quê hương ko thể tương tư chùm khế ngọt, trục đường tới trường rợp bóng bướm vàng, cánh diều bay trên đồng, con đò nhỏ trôi sông, chiếc cầu tre nhỏ, chiếc nón lá, đêm trăng sáng, hoa cau. mùa hạ trắng xóa… nhưng tất cả những điều đó đã tạo nên một hình ảnh quê hương xinh tươi, lung linh, trọn vẹn và thiêng liêng.
Người xưa nói “chạm hồn thơ để ngòi bút có thần”. Với tình yêu quê hương tha thiết, thi sĩ đã vẽ lên bức tranh quê hương với hồn quê, cảnh quê, con người non sông bằng ngòi bút có thần …
Bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân khép lại nhưng dư vang còn đọng lại trong lòng mỗi độc giả. Cảm ơn thơ của tác giả đã giúp mỗi chúng ta nhìn thấy vẻ đẹp bình dị, thân thiện và gắn bó của vùng quê thân yêu. Hi vọng qua bài viết này, bạn đã tìm được tiếng lòng của mình trong những cảm nhận và phân tích trên. Nếu bạn có bất kỳ điều gì để đóng góp cho chủ đề Bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân, Hãy để lại bình luận bên dưới để cùng Trung Tâm Du Học Nhân Đức tìm hiểu thêm nhé!
Xem thêm >>> Bài thơ Quê hương của Tế Khô hanh: Phân tích và Cảm nhận
Xem thêm nhiều bài viết hay về Hỏi Đáp Văn Học
Những vần thơ về quê hương đã theo năm tháng tuổi thơ đi vào tâm hồn mỗi người. Bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân Đó là một trong những khoảng thời kì ngọt ngào và dịu dàng cho những kỷ niệm cũ. Những gì thân thiện, bình dị và tha thiết nhất qua tiếng ngâm thơ của bà, lời ru của mẹ – đó chính là quê hương. Hãy Trung Tâm Du Học Nhân Đức cảm nhận và phân tích bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân qua bài viết dưới đây.
Bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân – tác giả và tác phẩm
Trước lúc phân tích bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân, chúng ta cùng tìm hiểu những thông tin cơ bản về tác giả, tác phẩm.
Về tác giả Đỗ Trung Quân
- Thi sĩ Đỗ Trung Quân sinh ngày 19 tháng 1 năm 1955 là một thi sĩ Việt Nam. Nhiều bài thơ của ông đã được phổ nhạc và được nhiều người thích thú như Quê hương, Phượng hồng…
- Năm 1979, anh tham gia phong trào Thanh niên xung phong và mở màn sáng tác. Một số bài thơ do ông sáng tác đã trở thành nổi tiếng như Hương tràm (1978).
- Một số bài thơ tiêu biểu và nổi tiếng của ông: Hương tràm (1978), Một tí tình đầu (1984), Bài học trước tiên cho trẻ em (1986), Bài mưa, Hoa bên bếp lửa…
Giới thiệu bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân
- Bài thơ Vùng nông thôn Nó được đăng lần trước tiên vào năm 1986 với tên gọi Những bài học trước tiên cho trẻ em.
- Đầu những năm 1990, bài thơ này được phổ nhạc và trở thành nổi tiếng, được nhiều người thích thú.
Phân tích bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân
Để hiểu hơn về bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân, chúng ta hãy cùng tìm hiểu, phân tích và cảm nhận qua từng khổ thơ.
Lời giới thiệu trong bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân
“Quê hương là gì mẹ ơi.
Cô giáo dạy để yêu?
Quê hương là gì mẹ ơi.
Người nào đi xa nhớ nhiều hơn? “
Những bài đồng dao đơn giản và nhẹ nhõm nghe thật đáng yêu. Một câu mến thương từ nhỏ nhưng lòng trĩu nặng. Quê hương là gì? Đó là những hoài niệm, những điều bình dị nhưng người nào đi xa cũng sẽ nhớ nhiều. Hai câu hỏi tu từ kết thúc câu văn nhẹ nhõm, thắm thiết như lời mở đầu cho những câu thơ sau.
Quê hương qua hai khổ thơ tiếp theo
“Quê hương là chùm khế ngọt” – chùm khế nhỏ, ngọt ngào, êm dịu, món quà quê thanh đạm, dân dã, bình dị nhưng sao cứ day dứt, ám ảnh? Có nhẽ vị ngọt của khế làm mát lòng ta, khế ngọt mang hương vị của những câu chuyện cổ tích, là dư vị thân thiết của tình cảm con người.
Đó là quê hương, nơi chôn nhau cắt rốn, nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi có những người thân yêu, nơi ta đã đi qua tuổi thơ với trục đường tới trường rợp bóng bướm vàng.
“Quê hương là chùm khế ngọt.
Hãy để tôi trèo và hái mỗi ngày
Quê hương là trục đường tới trường
Tôi trở lại đầy bướm vàng đang bay “
Hình ảnh con bướm vàng cũng là một hình ảnh làng quê chân thực và lạ mắt chưa từng thấy ở thị thành. Thi sĩ Giang Nam nhớ về tuổi thơ “Có những hôm trốn học đuổi bướm bên cầu ao – Mẹ bắt ko roi nhưng khóc”, thi sĩ Huy Cận nhớ lại “Một buổi chiều ko biết tự bao giờ – Như buổi trưa. ánh sáng trong ca dao – Có chim cu gáy, có bướm vàng ”.
Và thần đồng thi sĩ Trần Đăng Khoa đã viết bài thơ đầu tay Con bướm vàng. Trong bài thơ Quê hương trên đây, hình ảnh trục đường tới trường “đầy bướm vàng bay” đẹp như mơ, đẹp như trong truyện cổ tích.
“Quê hương là cánh diều
Tuổi thơ của tôi đã bị đánh rơi trên cánh đồng
Quê hương là con thuyền nhỏ
Đánh thức các nước ven sông hòa bình “
Quê hương hiện lên với nét bình dị như cánh diều chao liệng trên bầu trời tuổi thơ. Quê hương còn là những cánh đồng lúa chín thơm, con thuyền nhỏ lững lờ trôi trên dòng sông thơ mộng. Những hình ảnh được thi sĩ sử dụng giản dị nhưng vô cùng tinh tế.
Quê hương qua ba khổ thơ cuối
“Quê hương là cây cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá
Là mùi hương của hoa cỏ đồng nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè ”
Hình ảnh quê hương đẹp lung linh, trọn vẹn, thiêng liêng qua những kỉ niệm giản dị, ngọt ngào với cây cầu tre nhỏ, chiếc nón lá mẹ đội, hoa cỏ đồng ruộng và những đêm hè ngủ yên.
“Quê hương là bông bí vàng
Đó là một bông hồng tím trong hàng rào
Có phải cây dâm bụt đỏ ko?
Màu sen trắng tinh khôi
Quê hương đối với mỗi người chỉ là một
Giống như một người mẹ
Nếu người nào ko nhớ quê hương… .. ”
Những điều thân thuộc, những kỉ niệm khó phai mờ, bình dị chính là quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người. Bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân cũng đẹp như bông bí vàng, khóm cói, cánh hoa râm bụt và bông sen trắng tinh khôi.
Ba câu thơ kết thúc như một lời nhắc nhở nhẹ nhõm – một hình ảnh so sánh mang ý nghĩa thâm thúy. Quê hương được so sánh với mẹ vì đó là nơi chúng ta sinh ra, lớn lên và lớn lên, giống như người mẹ đã nuôi nấng chúng ta nên người. Vì vậy, nếu người nào ko yêu quê hương, ko nhớ quê hương thì ko thể trở thành người tốt. Bài thơ nhắc nhở mỗi chúng ta hãy luôn sống và làm việc có ích, yêu quê hương non sông, vì quê hương là mẹ, quê hương là vì “Lúc ta ở chỉ là nơi ta ở – Lúc ta đi, đất đã hóa hồn ”(thi sĩ Chế Lan Viên).
Dù có đi đâu thì hơi thở quê hương vẫn ở bên, để tâm hồn ta luôn có một góc nhỏ bình yên. Lúc chúng ta trưởng thành, chúng ta rời xa, chen lấn và lang thang trên đường đời. Bao nhiêu mỏi mệt, bao nhiêu ăn năn, hờn giận, tôi vẫn cố chịu đựng, để rồi lúc trở về nhìn rặng tre đầu làng, con đê trước sông và nhìn thấy mái nhà thân quen đâu đó trong xóm, tôi lại vỡ òa. thành những giọt nước mắt, những giọt nước mắt vỡ òa vì để giấu đi tất cả những tiếc nuối, buồn tủi, những tiếng khóc vật vờ trong niềm hạnh phúc vô bờ bến. Ồ ! Sao yêu nhiều thế!
Trở về quê hương, như trở về với ký ức, như trở về với thực chất con người trong sáng, quê hương cho ta sự bình yên, yên ắng, giản dị, trong sạch. Tôi thích điên cuồng muốn ôm lấy quê hương, hôn, và yêu. Tôi như muốn chạm vào mọi thứ, rồi hét lên: “Quê hương của tôi! Anh về rồi “Em chỉ muốn xem hết, gom hết mến thương cất vào trái tim, để nó sống chết cùng em. Có tương tự chúng ta mới ko còn lẻ loi, ko còn nhớ nhung.
Mọi thứ ở đây đều có một vong linh riêng lẻ. Tâm hồn đó sẽ ko bao giờ thay đổi. Tất cả những tâm hồn đó đã sẵn sàng chào đón tôi trở lại với vòng tay rộng mở. Đống rơm này, cây đa già này, mùi ẩm thấp của đồng quê này … Tất cả đều vây quanh tôi, nói chuyện với tôi, hơn hết, họ đã giúp tôi chữa lành mọi vết thương lòng.
Với tôi, quê hương luôn gắn liền với vòng tay bà, vòng tay mẹ, những nụ hôn, những giọt nước mắt. Quê hương thơm như canh cà, tròn như quả cà, xanh như màu rau muống luộc. Ko phải vì tôi chưa bao giờ ăn những thứ đó, nhưng là hiện giờ, nó rất ngon !. Quê hương rực rỡ, mộc mạc trong những câu chuyện vui của làng quê mỗi tối trăng, là nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ. Tôi muốn yêu, yêu mọi thứ về mảnh đất này.
Quê hương là thứ buộc phải, như một phép màu khiến ta phải ra đi, tiến một bước nhưng lại muốn lùi hai bước. Đành phải ra bến xe nhưng chạy ra sông ngồi một lúc, nhìn dòng bạc nhấp nhánh mù mịt lúc mặt trời chiếu xuống. Quê hương là quê hương!
Cảm nhận về bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân
Trong bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân, thi sĩ đã sử dụng giải pháp lặp từ, lặp cấu trúc ngữ pháp của câu, văn pháp liệt kê và cấu trúc rất lạ mắt của bài thơ. Quang cảnh làng quê trên mọi miền non sông Việt Nam hiện lên thật thân thiết, bình dị nhưng xúc động.
Những cặp câu thơ dần xuất hiện như những thước phim quay chậm, cảnh gần, viễn cảnh, một số mờ đi, một số lớn và một số nhỏ. Nhịp thơ đều đặn, nhịp nhàng, hầu như cả bài thơ chỉ có nhịp 2/4.
Cả ba khổ thơ với các câu thơ đều có nhịp độ, cấu trúc giống nhau nhưng vẫn rất nhẹ nhõm, thanh thoát. Vẻ đẹp của những hình ảnh thơ có làm cho người đọc quên đi hình thức bên ngoài của tiếng nói? Thi sĩ đã biến điều ko thể thành có thể, được độc giả đón nhận nồng nhiệt với một sự đồng cảm rất tự nhiên.
Quê hương là một khái niệm trừu tượng, thi sĩ đã cụ thể hóa nó bằng những hình ảnh sinh động. Quê hương ko thể tương tư chùm khế ngọt, trục đường tới trường rợp bóng bướm vàng, cánh diều bay trên đồng, con đò nhỏ trôi sông, chiếc cầu tre nhỏ, chiếc nón lá, đêm trăng sáng, hoa cau. mùa hạ trắng xóa… nhưng tất cả những điều đó đã tạo nên một hình ảnh quê hương xinh tươi, lung linh, trọn vẹn và thiêng liêng.
Người xưa nói “chạm hồn thơ để ngòi bút có thần”. Với tình yêu quê hương tha thiết, thi sĩ đã vẽ lên bức tranh quê hương với hồn quê, cảnh quê, con người non sông bằng ngòi bút có thần …
Bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân khép lại nhưng dư vang còn đọng lại trong lòng mỗi độc giả. Cảm ơn thơ của tác giả đã giúp mỗi chúng ta nhìn thấy vẻ đẹp bình dị, thân thiện và gắn bó của vùng quê thân yêu. Hi vọng qua bài viết này, bạn đã tìm được tiếng lòng của mình trong những cảm nhận và phân tích trên. Nếu bạn có bất kỳ điều gì để đóng góp cho chủ đề Bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân, Hãy để lại bình luận bên dưới để cùng Trung Tâm Du Học Nhân Đức tìm hiểu thêm nhé!
Xem thêm >>> Bài thơ Quê hương của Tế Khô hanh: Phân tích và Cảm nhận
Bạn thấy bài viết Phân tích bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân – Văn học Lớp 6 có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phân tích bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân – Văn học Lớp 6 bên dưới để duhocnhanduc.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trung Tâm Du Học Nhân Đức
Phân mục: Văn học
#Phân #tích #bài #thơ #Quê #hương #của #Đỗ #Trung #Quân #Văn #học #Lớp
Bạn thấy bài viết Phân tích bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân – Văn học Lớp 6 có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phân tích bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân – Văn học Lớp 6 bên dưới để Trường THPT Ngô Quyền có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thptngoquyenquangbinh.edu.vn của Trường THPT Ngô Quyền
Nhớ để nguồn: Phân tích bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân – Văn học Lớp 6